BIỂU TƯỢNG CỦA ĐỨC THÁNH LINH
ĐỨC THÁNH LINH
THÁNH KINH ĐỀ MỤC
Như tất cả các Cơ-đốc-nhân chúng ta đã biết thì Đức-Thánh-Linh là Ngôi Ba trong Ba Ngôi của Đức Chúa Trời.
Lời Kinh thánh cho biết rằng Đức Chúa Jêsus Christ là Lời Nói của Đức Chúa Trời hiện thân thành người, như đã được đề cập đến trong…
GIĂNG 1: 1-3 – Ban đầu có Ngôi Lời, Ngôi Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Ngôi Lời là Đức Chúa Trời. Ban đầu Ngài ở cùng Đức Chúa Trời. Muôn vật bởi Ngài làm nên, chẳng vật chi đã làm nên mà không bởi Ngài.
Việc Đức Chúa Jêsus Christ tạo dựng nên muôn vật tương xứng với lời Kinh thánh mô tả về cách mà Đức Chúa Trời đã thực hiện cuộc tạo dựng của Ngài, như có chép trong…
SÁNG THẾ KÝ 1: 1-3 – 1 Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất. 2 Vả, đất là vô hình và trống không, sự mờ tối ở trên mặt vực, Thần Đức Chúa Trời vận hành trên mặt nước. 3 Đức Chúa Trời phán rằng: Phải có sự sáng; thì có sự sáng.
Chúng ta có thể thấy được trong câu thứ 3 rằng Đức Chúa Trời tạo dựng nên sự sáng bằng lời phán của Ngài. Đức Chúa Trời cũng đã tạo dựng nên mọi sự khác cũng chỉ bằng lời phán như vậy mà thôi. Lời phán đó của Đức Chúa Trời chính là Đức Chúa Jêsus Christ.
Trong câu thứ hai của Sáng thế ký đoạn 1 cũng cho biết thêm là lúc bấy giờ Thần của Đức Chúa Trời vận hành trên mặt nước. Thần của Đức Chúa Trời chính là Đức-Thánh-Linh và Ngài cũng đã được lời của Chúa cho biết rằng đó là sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời. Điều ấy đã được ghi lại trong…
CHÂM NGÔN 8: 22-31 – 22 Trong buổi Đức Giê-hô-va khởi cuộc tạo hóa, về thời thái cổ, trước khi chưa dựng nên muôn vật thì Ngài đã có ta. 23 Ta đã được lập từ trước vô cùng, từ khi nguyên thuỷ, trước khi dựng nên trái đất. 24 Lúc chưa có vực sâu, chưa có nguồn chảy nước nhiều, thì ta đã sanh ra rồi. 25 Trước khi núi non chưa lập nên, và các gò nổng chưa có. 26 Trước khi Đức Giê-hô-va chưa có dựng nên đất, đồng ruộng, và tro bụi đầu tiên của thế gian, thì ta đã sanh ra rồi. 27 Khi Đức Chúa Trời lập các từng trời, và đặt cái vòng trên mặt vực sâu, thì có ta ở đó. 28 Khi Ngài làm cho kiên cố các từng mây trên cao, khiến các nguồn vực sâu vững chắc, 29 định bờ cõi cho biển, để nước không tràn phạm điều răn của Ngài, và khi Ngài lập nên trái đất, 30 thì ta ở bên Ngài làm thợ cái, hằng ngày ta là sự khoái lạc Ngài, và thường thường vui vẻ trước mặt Ngài. 31 Ta lấy làm vui vẻ về chỗ có người ở trên trái đất của Ngài, và sự vui thích ta ở nơi con cái loài người.
Các chữ TA Ở BÊN NGÀI LÀM THỢ CÁI cho thấy rằng Đức-Thánh-Linh, là sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời, cũng đã dự phần trong sự sáng tạo.
Điều đó hoàn toàn tương xứng với lời của Chúa đã được ghi lại trong…
CHÂM NGÔN 3: 19-20 – 19 Đức Giê-hô-va dùng sự khôn ngoan lập nên trái đất, nhờ sự thông sáng mà sắp đặt các từng trời. 20 Do sự hiểu biết Ngài các vực sâu mở ra, và mây đặt ra sương móc.
Như vậy, trong hai câu Kinh thánh nầy và các câu gốc đã được trưng dẫn ở trên thì lời của Chúa cho biết rằng Đức Chúa Trời đã dựng nên muôn vật bởi lời phán của Ngài (tức là Đức Chúa Jêsus Christ) và cũng bởi sự khôn ngoan của Ngài (tức là Đức-Thánh-Linh).
Cũng nhờ lời của Chúa trong Kinh thánh mà chúng ta biết được rằng Đức-Thánh-Linh không chỉ là sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời mà còn là sức lực và quyền năng của Chúa nữa, như đã được bày tỏ rõ ràng trong…
GIÓP 12: 13 – Nơi Đức Chúa Trời có sự khôn ngoan và quyền năng, mưu luận và thông minh đều thuộc về Ngài.
Và trong…
GIÊ-RÊ-MI 10: 12 – Chính Đức Giê-hô-va đã làm nên đất bởi quyền năng Ngài, đã lập thế gian bởi sự khôn ngoan Ngài, đã giương các từng trời ra bởi sự thông sáng Ngài.
Và một câu nữa trong…
GIÊ-RÊ-MI 51: 15 – Chính Ngài là Đấng đã lấy quyền năng mình dựng nên đất, lấy sự khôn ngoan mình lập thành thế gian, lấy sự sáng suốt mình giương các từng trời ra.
Qua các câu Kinh thánh trên thì chúng ta có thể thấy rằng lời của Chúa cho biết là sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời và quyền năng của Ngài được đề cập đến song song với nhau. Điều đó có nghĩa rằng Đức-Thánh-Linh là biểu tượng của sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời mà cũng là sức lực của Ngài nữa.
Ngoài ra thì còn có một lẽ thật khác quan trọng đến Đức-Thánh-Linh. Đó là trong khi lời của Chúa mô tả Đức Chúa Jêsus Christ là một người nam, thì lời của Ngài lại mô tả Đức-Thánh-Linh là một người nữ.
Điều nầy đã KHÔNG được giới thần học trong Giáo hội Tin lành chấp nhận, bởi vì những vị ấy sợ rằng làm như vậy sẽ bị người ta hiểu lầm rằng họ bị ảnh hưởng bởi tín lý của Giáo hội Công giáo.
Giáo hội Công giáo đã rất sai lầm khi tôn xưng bà Ma-ri trở thành nữ vương trên trời và thậm chí còn cầu nguyện với bà để xưng tội nữa. Những điều đó hoàn toàn không được sự hậu thuẫn của Kinh thánh, trái lại còn làm cho con dân Chúa có thành kiến về hình ảnh của Đức-Thánh-Linh là một người nữ, để rồi từ đó hiểu sai về các phần khác trong lời của Chúa.
Nhưng Cơ-đốc-nhân cần phải chú ý là hình ảnh của người nam về Đức Chúa Jêsus Christ và biểu tượng người nữ của Đức-Thánh-Linh hoàn toàn không có ý nói đến mối quan hệ thông thường của nam nữ trong cõi hữu hình, nhưng là muốn bày tỏ cho Cơ-đốc-nhân biết về sự hiệp một trong cõi thuộc linh giữa Đấng Christ và Hội thánh của Ngài, tức là Hội được Đức-Thánh-Linh thanh tẩy, được trở nên thánh khiết bởi quyền năng của Ngài để biện biệt khỏi thế gian và để xứng đáng cho sự sống đời đời nơi Thiên đàng.
Hình ảnh về Đức-Thánh-Linh như là một người nữ đã được lời Kinh thánh mô tả trong…
NHÃ CA 6: 10 – Người nữ nầy là ai, hiện ra như rạng đông, đẹp như mặt trăng, tinh sạch như mặt trời, đáng sợ khác nào đạo quân giương cờ xí?
Khi nghiên cứu cẩn thận câu gốc nầy và những câu gốc khác trong Kinh thánh thì chúng ta sẽ thấy được cách mà lời của Chúa mô tả về Đức-Thánh-Linh như là một người nữ.
Trước hết là các chữ HIỆN RA NHƯ RẠNG ĐÔNG. Các chữ nầy không hề được lời của Chúa mô tả về bất cứ ai, ngoaọi trừ được dùng để mô tả sự hiện ra của Đức Chúa Trời và của Đức Chúa Jêsus Christ, như đã được ghi lại trong…
Ô-SÊ 6: 3 – Chúng ta khá nhìn biết Đức Giê-hô-va; chúng ta khá gắng sức nhìn biết Ngài. Sự hiện ra của Ngài là chắc chắn như sự hiện ra của mặt trời sớm mai, Ngài sẽ đến cùng chúng ta như mưa, như mưa cuối mùa tưới đất.
Các chữ HIỆN RA NHƯ RẠNG ĐÔNG và SỰ HIỆN RA CỦA MẶT TRỜI SỚM MAI hoàn toàn tương ứng với nhau trong từ ngữ và trong biểu tượng cũng như trong ý nghĩa.
Hai câu nầy cũng cho chúng ta thấy rằng Đức Chúa Trời và Đức-Thánh-Linh là một, vì sự hiện ra của Ngài giống nhau.
Thêm vào đó nữa thì các chữ dùng để mô tả Đức-Thánh-Linh HIỆN RA NHƯ RẠNG ĐÔNG cũng có ý nghĩa tương xứng với lời của Chúa khi mô tả về việc Cơ-đốc-nhân được Đức Chúa Jêsus Christ ngự vào lòng, như đã có chép trong…
2PHI-E-RƠ 1: 19 – Nhân đó, chúng tôi càng tin lời các đấng tiên tri chắc chắn hơn, anh em nên chú ý lời đó, như cái đèn soi sáng trong nơi tối tăm, cho đến chừng nào ban ngày lộ ra, và sao mai mọc trong lòng anh em.
Các chữ BAN NGÀY LỘ RA cũng có nghĩa là RẠNG ĐÔNG HIỆN ĐẾN, còn các chữ SAO MAI MỌC TRONG LÒNG ANH EM cho thấy rằng cùng một lúc với việc Đức-Thánh-Linh hiện đến thì Đấng Christ sẽ ngự vào lòng Cơ-đốc-nhân, bởi vì hai chữ SAO MAI đã được Đức Chúa Jêsus Christ dùng để mô tả chính Ngài, như đã có chép trong…
KHẢI HUYỀN 22: 16 – Ta là Jêsus, đã sai thiên sứ ta đến làm chứng về những sự đó cho các ngươi trước mặt các Hội thánh. Ta là chồi và hậu tự của Đa-vít, là SAO MAI SÁNG CHÓI.
Lời Kinh thánh cho biết rằng sau khi Đức Chúa Jêsus Christ thăng thiên thì Ngài sẽ ngồi bên hữu Đức Chúa Trời để cầu thay cho các thánh đồ. Nhưng chính Đức Chúa Jêsus Christ lại phán rằng Ngài sẽ ở cùng con dân Chúa cho đến tận thế. Sự ở cùng như vậy của Đức Chúa Jêsus Christ là có ý nói đến việc Đức-Thánh-Linh ngự vào trong tấm lòng của Cơ-đốc-nhân, như đã có chép trong…
GIĂNG 16: 7 – Dầu vậy, ta nói thật cùng các ngươi: Ta đi là ích lợi cho các ngươi; vì nếu ta không đi, Đấng Yên ủi sẽ không đến cùng các ngươi đâu; song nếu ta đi, thì ta sẽ sai Ngài đến.
Và trong….
GIĂNG 14: 16-20 – 16 Ta lại sẽ nài xin Cha, Ngài sẽ ban cho các ngươi một Đấng Yên ủi khác, để ở với các ngươi đời đời, 17 tức là Thần lẽ thật, mà thế gian không thể nhận lãnh được, vì chẳng thấy và chẳng biết Ngài; nhưng các ngươi biết Ngài, vì Ngài vẫn ở với các ngươi và sẽ ở trong các ngươi. 18 Ta không để cho các ngươi mồ côi đâu, ta sẽ đến cùng các ngươi. 19 Còn ít lâu, thế gian chẳng thấy ta nữa, nhưng các ngươi sẽ thấy ta; vì ta sống thì các ngươi cũng sẽ sống. 20 Nội ngày đó, các ngươi sẽ nhận biết rằng ta ở trong Cha ta; các ngươi ở trong ta, và ta ở trong các ngươi.
Như vậy, qua các câu Kinh thánh trên thì chúng ta thấy rằng Đức Chúa Jêsus Christ ngồi bên hữu Đức Chúa Trời nhưng cũng ngự trong lòng Cơ-đốc-nhân đến đời đời qua sự hiện diện và quyền năng của Đức-Thánh-Linh.
Điều đó có nghĩa là Đức Chúa Jêsus Christ và Đức-Thánh-Linh là một, cũng như Ngài là một với Đức Chúa Trời.
Bởi thế cho nên các chữ HIỆN RA NHƯ RẠNG ĐÔNG là có ý mô tả đến sự giáng lâm của Đức-Thánh-Linh và biểu tượng của Ngài như là một người nữ.
Kế đến, các chữ ĐẸP NHƯ MẶT TRĂNG có ý mô tả đến nhan sắc của một người nữ, bởi vì theo lời Kinh thánh thì mặt trăng luôn được dùng để mô tả về người nữ cũng như chữ mặt trời thường được dùng để mô tả về người nam, như có chép trong…
SÁNG THẾ KÝ 37: 9 – Giô-sép lại nằm chiêm bao nữa, thuật cùng các anh mình rằng: Tôi còn có một điềm chiêm bao nữa: Nầy mặt trời, mặt trăng, và mười một ngôi sao đều sấp mình xuống trước mặt tôi!
Khi lời của Chúa dùng chữ ĐẸP NHƯ MẶT TRĂNG để mô tả về Đức-Thánh-Linh thì Ngài có ý nói đến sự đẹp đẽ trong cõi thuộc linh, tức là sự đẹp đẽ hơn hẳn mọi nhan sắc trong cõi hữu hình.
Mô tả như vậy là tương xứng với sự mô tả về sự đẹp đẽ của Đấng Christ. Chúng ta có thể so sánh hai câu Kinh thánh sau đây để thấy được chủ ý trong lời của Chúa, như đã được chép trong…
THI THIÊN 45: 2 – Ngài xinh đẹp hơn hết thảy con trai loài người. Ân điển tràn ra nơi môi Ngài. Vì vậy, Đức Chúa Trời đã ban phước cho Ngài đến đời đời.
Câu Kinh thánh nầy cho biết rằng Đấng Christ đẹp hơn tất cả người nam. Cũng một thể ấy lời của Chúa cũng cho biết rằng Đức-Thánh-Linh đẹp hơn tất cả mọi người nữ, như đã được ghi lại trong…
NHÃ CA 1: 8 – Hỡi người đẹp hơn hết trong các người nữ, nếu ngươi chẳng biết, hãy ra theo dấu của bầy, và chăn các dê con mình gần bên trại kẻ chăn chiên.
Câu Kinh thánh nầy có ý mô tả về Đức-Thánh-Linh, vì như chúng ta đã biết thì khi lời của Chúa mô tả về bà Sa-ra và bà Rê-bê-ca, thì chỉ cho biết là họ rất đẹp, chớ không hề bày tỏ rằng họ đẹp hơn tất cả các người nữ trong thế gian. Điều đó đã được chép trong…
SÁNG THẾ KÝ 12: 11 – Khi hầu vào đất Ê-díp-tô, Áp-ram bèn nói cùng Sa-rai, vợ mình, rằng: Nầy, ta biết ngươi là một người đàn bà đẹp.
Và trong…
SÁNG THẾ KÝ 12: 14 – Áp-ram vừa đến xứ Ê-díp-tô, dân Ê-díp-tô nhìn thấy người đàn bà đó đẹp lắm.
Và một câu khác mô tả về bà Rê-be-ca trong…
SÁNG THẾ KÝ 24: 6 – Người gái trẻ đó thật rất đẹp, còn đồng trinh, chưa gả cho ai. Nàng xuống giếng nhận đầy bình nước, rồi trở lên.
(còn tiếp)